“Cơn Mơ Băng Giá (Bằng Kiều)” là một bản Pop Ballad buồn, kể về nỗi đau và sự tuyệt vọng của chàng trai khi mối tình tan vỡ đã để lại sự lạnh lẽo, trống trải như “cơn mơ băng giá.” Bài hát diễn tả sự hụt hẫng, nhớ nhung tột cùng và cảm giác bị bỏ rơi trong thế giới cô đơn.
Lời Bài Hát Cơn Mơ Băng Giá
Nhìn từng giọt mưa nhẹ rơi ngoài hiên nơi xa em có hay không
Chân trời kia mờ trong màn sương chờ đợi em sẽ quay về
Con đường xưa giờ đây ngơ ngác ngập đầy tuyết rơi giá lạnh
Tìm về đâu ngày xưa loay hoay trong nỗi bơ vơ
Một lần thôi thời gian trở lại mình sẽ không chia lối đi
Đôi bàn tay xin đan vào nhau nhẹ nhàng ve vuốt vai mềm
Nơi bình yên chẳng còn hoang vắng
Chẳng còn nhớ thương mơ hồ
Và cho cơn mộng kia yên lành khi bóng đêm về
Dù là cơn mơ băng giá
Dù đợi chờ là nỗi xót xa
Dù tình chỉ là mong manh
Bờ môi còn khao khát chờ
Này người tình cầm tay anh nhé
Dù đời này bao nhiêu bão giông
Để được nằm kề bên em
Mưa sẽ thôi rơi
Con đường xưa cũng êm đềm
Một lần thôi thời gian trở lại mình sẽ không chia lối đi
Đôi bàn tay xin đan vào nhau nhẹ nhàng ve vuốt vai mềm
Nơi bình yên chẳng còn hoang vắng
Chẳng còn nhớ thương mơ hồ
Và cho cơn mộng kia yên lành khi bóng đêm về
Dù là cơn mơ băng giá
Dù đợi chờ là nỗi xót xa
Dù tình chỉ là mong manh
Bờ môi còn khao khát chờ
Này người tình cầm tay anh nhé
Dù đời này bao nhiêu bão giông
Để được nằm kề bên em
Mưa sẽ thôi rơi
Con đường xưa cũng êm đềm
Dù là cơn mơ băng giá
Dù đợi chờ là nỗi xót xa
Dù tình chỉ là mong manh
Bờ môi còn khao khát chờ
Này người tình cầm tay anh nhé
Dù đời này bao nhiêu bão giông
Để được nằm kề bên em
Mưa sẽ thôi rơi
Con đường xưa cũng êm đềm
Huh huh
MV – Cơn Mơ Băng Giá
Hợp Âm Cơn Mơ Băng Giá
1. Nhìn từng giọt [Em] mưa nhẹ rơi ngoài hiên nơi xa em [Bm] có hay không
Chân trời [C] kia mờ trong màn sương chờ đợi em [G] sẽ quay về
Con đường [Am] xưa giờ đây ngơ ngác ngập đầy tuyết [Em] rơi giá lạnh
Tìm về [C] đâu ngày xưa loay hoay trong nỗi bơ [B7] vơ.
2. Một lần [Em] thôi thời gian trở lại mình sẽ [Bm] không chia lối đi
Đôi bàn [C] tay xin đan vào nhau nhẹ nhàng ve [G] vuốt vai mềm
Nơi bình [Am] yên chẳng còn hoang vắng chẳng còn nhớ [Em] thương mơ hồ
Và cho [C] cơn mộng kia yên [B7] lành khi bóng đêm [Em] về.
ĐK: Dù là cơn mơ băng [C] giá dù đợi chờ là nỗi xót [G] xa
Dù [Em] tình chỉ là mong [Am] manh bờ [D] môi còn khao khát [G] chờ
Này người tình cầm tay anh [C] nhé dù đời này bao nhiêu bão [G] giông
Để [Em] được nằm kề bên [Am] em, mưa [D] sẽ thôi rơi con [B7] đường xưa cũng êm [Em] đềm.
“Cơn Mơ Băng Giá“ khép lại bằng sự cô đơn, tuyệt vọng và nỗi buồn bị đóng băng. Nhân vật nhận ra sự lạnh giá đó sẽ còn kéo dài, và không có hy vọng nào có thể sưởi ấm được trái tim anh. Cái kết này làm nổi bật sự bi kịch của sự mất mát, nơi nỗi đau đã trở thành một phần không thể tách rời.


